“Trời xanh vi vút trên đầu
Tóc bồng bềnh gió gọi câu nhân tình
Trái tim lạc giữa phù sinh
Gieo trong cỏ biếc quên mình mùa xa“.
Tôi đã viết bài thơ QUÊN MÌNH MÙA XA tặng nhà giáo, nhà nghiên cứu - phê bình văn học Chu Văn Sơn, ngày anh còn tại thế.
Hôm nay, nhân dịp giỗ đầu của thầy Chu Văn Sơn (14-3 âm lịch) tôi nhận được bức thư pháp trình bày - diễn giải bài thơ “Quên mình mùa xa“ từ chính một học trò của thầy Chu văn Sơn, nghệ sỹ thư pháp trẻ Ngẫu Thư - người từ lâu đã gắn liền các sáng tác của mình với những tác phẩm nghệ thuật ngôn ngữ.
Đọc bài thơ qua nét chữ đầy cảm xúc trong bức họa thư pháp, thấy trời xanh như còn trên đầu người đã ra đi, thấy còn đó những mùa xa người gửi lại, và cả những mùa xa đang ở phía trước!
Ngẫu Thư chia sẻ: “Màu xanh. Màu của vườn cây. Màu của cỏ biếc. Màu của “xanh mãi” những hạt mầm gieo“…
*
TRƯƠNG ANH TÚ
-
PS: “Một bài thơ thật đẹp ! Cám ơn Trương Anh Tú nhiều ! Chúc Trương Anh Tú lúc nào cũng dạt dào nhạc họa và thơ. Mong một lần "gặp nhau dưới trời thu HN" nhé !“ - nhà giáo, người “tự tình cùng cái đẹp“ Chu Văn Sơn đã viết cho tôi như thế, ngay sau khi nhận được bài thơ tôi gửi tặng anh.