"Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người
tạ ơn đời, ta ơn ai đã đưa em về chốn này
tôi xây mãi cuộc vui.
Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người
tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi
còn thấy những ngày ngồi mơ ước cùng người."
Tạ ơn - Trịnh Công Sơn
Cơn mưa là nắng vô thường
Mưa mùa hạ - Trịnh Công Sơn
Bɑo nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu
Trả nợ một lần quên hết tình đɑu
Hɑi mươi năm vẫn là thuở nào
Nợ lại lần nàу trong cõi đời nhɑu.
Xin trả nợ người - Trịnh Công Sơn
Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua
Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi.
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui - Trịnh Công Sơn
Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui.
Đường quen lối từng sớm chiều mong
Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàn.
Như một lời chia tay - Trịnh Công Sơn
Hãy cứ vui chơi cuộc đời
Đừng cuồng điên mơ trăm năm sau
còn đây em ngọt ngào
Đứng bên ngày yêu dấu
Nhìn mây trôi đang tìm về núi cao.
Hãy cứ vui như mọi ngày - Trịnh Công Sơn
Xin cho bốn mùa
Đất trời lặng gió
Đường trần em đi
Hoa vàng mấy độ
Những đường cỏ lá
Từng giọt sương thu
Yêu em thật thà.
Hoa vàng mấy độ - Trịnh Công Sơn
Nhìn lại quanh đây lô nhô loài người
Một ngày bỗng thấy gắn bó cuộc đời
Mọi người vẫn tới ta chưa lạc loài
Dù còn phút cuối xin em nụ cười.
Vẫn nhớ cuộc đời -Trịnh Công Sơn
Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội
Mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió
Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ
Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua.
Nhớ mùa thu Hà Nội - Trịnh Công Sơn
Em về đâu hỡi em
Có nghe tình yêu lên tiếng
Hãy chôn vào quên lãng
Nỗi đau hay niềm cay đắng
Đời nhẹ nâng bước chân em
Về lại trong phố thênh thang
Bao buồn xưa sẽ quên
Hãy yêu khi đời mang đến
Một cành hoa giữa tâm hồn.
Đời gọi em biết bao lần - Trịnh Công Sơn
Em ra đi nơi này vẫn thế,
Vẫn có em trong tim của mẹ,
Thành phố vẫn có những giấc mơ,
Vẫn sống thiết tha,
Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi.
Em còn nhớ hay em đã quên - Trịnh Công Sơn
Ở trọ - Trịnh Công Sơn
Tim em người trọ là tôi
Mai kia về chốn xa xôi cũng gần
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau.
Diễm Xưa - Trịnh Công Sơn
"Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người
tạ ơn đời, ta ơn ai đã đưa em về chốn này
tôi xây mãi cuộc vui.
Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người
tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi
còn thấy những ngày ngồi mơ ước cùng người."
Tạ ơn - Trịnh Công Sơn
Ru em đầu cơn gió, em hong tóc bên hồ
Khi sen hồng mới nở, nụ đời ôi thơm quá
Ru em tình khi nhớ, ru em tình lúc xa.
Ru tình - Trịnh Công Sơn
Từ khi trăng là nguyệt
Đèn thắp sáng trong tôi.
Nguyệt Ca - Trịnh Công Sơn
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay.
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui - Trịnh Công Sơn
Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thương vô tình chợt mỏi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người.
Một cõi đi về - Trịnh Công Sơn
Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về.
Một cõi đi về - Trịnh Công Sơn
Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê
Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều
Nhìn lại mình đời đã xanh rêu.
Tình xa - Trịnh Công Sơn
Đường quen lối từng sớm chiều mong
Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Làm sao biết từng nỗi đời riêng
Để yêu thêm yêu cho nồng nàn.
Như một lời chia tay - Trịnh Công Sơn
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau.
Diễm Xưa - Trịnh Công Sơn
Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào
Trả nợ một đời chưa hết tình sâu
Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu
Trả nợ một đời không hết tình đâu.
Xin trả nợ người - Trịnh Công Sơn
Ở đây phố xá hiền như cỏ
Có nỗi hồn nhiên giữa mặt người
Ở đây cỏ sẽ hiền hơn phố
Bởi dưới chân em có mặt trời.
Bài thơ: Phố - Trịnh Công Sơn
Ôm lòng đêm nhìn vầng trăng mới về.
Nhớ chân giang hồ.
Ôi phù du từng tuổi xuân đã già.
Một ngày kia đến bờ. Đời người như gió qua.
Phôi pha - Trịnh Công Sơn
Em về đâu hỡi em
Có nghe tình yêu lên tiếng
Hãy chôn vào quên lãng
Nỗi đau hay niềm cay đắng
Đời nhẹ nâng bước chân em
Về lại trong phố thênh thang
Bao buồn xưa sẽ quên
Hãy yêu khi đời mang đến
Một cành hoa giữa tâm hồn.
Đời gọi em biết bao lần - Trịnh Công Sơn
Người ra đi bến sông nằm lạnh
Này nhân gian có nghe đời nghiêng.
Có nghe đời nghiêng - Trịnh Công Sơn
Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình.
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui - Trịnh Công Sơn
Từ nay tôi đã có người
Có em đi đứng bên đời líu lo
Từ nay tôi đã có tình
Có em yêu dấu
lẫy lừng nói thưa
Từ em tôi đã đắp bồi
Có tôi trong dáng em
ngồi trước sân.
Đóa hoa vô thường - Trịnh Công Sơn
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ.
Mưa hồng - Trịnh Công Sơn
“Sống giữa đời này chỉ có thân phận và tình yêu. Thận phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng.
Chúng ta làm cách nào để nuôi dưỡng tình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời”.
Trịnh Công Sơn
Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh
Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ
Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu lên.
Tôi ơi đừng tuyệt vọng - Trịnh Công Sơn
NGẪU THƯ VÀ CA SĨ TRỊNH VĨNH TRINH ( EM GÁI CỐ NHẠC SĨ TRỊNH CÔNG SƠN)