Đêm Hà Nội, những ngày trở lạnh. Nhấp chén trà Tân Cương ướp nhài trong căn nhà nhỏ khu tập thể cũ, sửa soạn giấy mực viết cho anh Nguyễn Cao Sơn (Cao Sơn Trà). Bức chữ để anh bồi dành tặng người em trân quý.
Nội dung:
BẢO SƠN LAN VIÊN
Vương giả chi hương
- Thức giả thị bảo
Bất thức giả thị thảo.
(Biết thì là bảo vật, không biết chỉ là cỏ)